Nguyễn Công Liêm

Vietnam

Khoảng 32.33% số người theo dõi của Nguyễn Công Liêm là nữ và 67.67% là nam. Tỉ lệ tương tác trung bình là 2.96%. Số lượt thích trung bình trên mỗi bài đăng là 585 và số bình luận trung bình là 27.

Dưới đây là các thống kê cơ bản của Nguyễn Công Liêm về số lượt theo dõi, trung bình lượt tương tác.

Lượt theo dõi
19.742
Lượt thích trung bình
585
Lượt bình luận trung bình
27
Nam
32.33 %
Nữ
67.67 %

Bài đăng gần đây

47 8
Chuyện tình anh bán cà phê !!! (Câu chuyện dựa trên 1 số tình tiết có thật về 1 số người bạn của nguoikhachtro và xin được dành tặng đến họ) Chậm rãi cầm chiếc biển tuyển nhân viên với những bước đi uể oải. Treo vội như 1 thói quen chẳng còn để ý chiếc biển lệch hẳn về 1 bên. Mạnh quay trở lại chiếc bàn nhỏ nơi có điếu thuốc đang hút dở. Đưa điếu thuốc lên môi hít 1 hơi dài đôi mắt Mạnh hoà vào dòng xe cộ tấp nập trên con phố trước mặt. Mồm lẩm bẩm như đếm từng giây phút của thời gian. Thư thoảng đưa ánh mắt chất chứa đầy tâm trạng về phía cô bé Linh đang làm việc tại khu pha chế... Đã 1 năm khoảng thời gian đầy biến cố trong cuộc đời Mạnh. Hạnh phúc gia đình tan vỡ. Chia tay với người phụ nữ đã từng chia sẻ với mình mọi vui buồn trong cuộc sống. Mạnh đưa đứa con trai 2 tuổi lên thành phố lập nghiệp với 1 quán cà phê nhỏ... Vừa chăm con nhỏ công việc kinh doanh quá bận rộn khiến Mạnh phải tìm cho mình 1 người hỗ trợ và Linh cô bé sinh viên năm cuối xuất hiện như 1 định mệnh... Mạnh ko ngờ rằng cuộc sống của mình đã thay đổi từ đây... Mạnh cảm nhận lại sự ấm áp của 1 gia đình thực sự. Cái cảm giác mà Mạnh đã mong đợi và chưa từng có mặc dù Linh chỉ xuất hiện trong cuộc sống của mình vẻn vẹn có 8h/ 1 ngày. 1 vài lần Mạnh nhờ Linh đón bé Mẫn ngày hôm sau gặp cô giáo cô hết lời khen ngợi về người vợ của Mạnh. Khen sự dịu dàng của người mẹ dành cho bé Mẫn. Khẽ lắc đầu cười với đầy sự bối rối trong tâm trí. Rồi tình cờ nghe những câu hỏi của con trai dành cho Linh khi Linh cho bé Mẫn ăn trưa. - Cô Linh biết mẹ con không? Mẹ con giống cô Linh không? Con thích có mẹ giống cô Linh. Sự tê tái trống trải trong lòng 1 người đàn ông cô đơn thực sự như trỗi dậy. Chạy vội vào toilet đóng nhẹ lại cánh cửa. Đã lâu rồi những giọt nước mắt lại lăn dài trên khuôn mặt 1 người đàn ông. 1 buổi sáng Linh xuất hiện với sự mệt mỏi hằn rõ trên khuôn mặt. - Linh. Hình như em không được khoẻ? - Không sao đâu ạ. 1 xíu là hết liền. - Sao em không ở nhà nghỉ ngơi ngày hôm nay? - Cuối tuần đông khách 1 mình anh sao được. Mà em đã hứa với bé Mẫn những ngày cuối tuần em sẽ tới với bé. Xoảng. Chiếc ly trên tay Linh rơi xuống đất, đôi chân run rẩy Linh từ từ ngã xuống... Linh tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong phòng với chiếc khăn ướt trên trán. Bên cạnh là tô cháo nóng và bịch thuốc. Bé Mẫn đang ngồi cạnh cô. - Ba ơi cô Linh tỉnh rồi. Chạy vội vào trong với khuôn mặt lấm tấm mồ hôi nhưng đầy sự hớn hở. Mạnh khẽ hỏi Linh. - Em thấy sao rồi? - Dạ em đến đây để làm việc mà em lại làm phiền anh quá ... - Không sao đâu cô Linh. Chỉ hôm nào cô nghỉ làm không tới ba con mới buồn thôi. Câu nói của bé Mẫn khiến Mạnh và Linh trầm lắng lại. Cố gắng nhấc người dậy nhưng dường như Linh bất lực. - Em còn mệt. Nằm đó ăn tô cháo rồi uống thuốc buổi chiều lấy lại sức còn về phòng trọ. Khẽ đặt tay lên trán Linh xem tình trạng ra sao. Mạnh tiếp tục bước ra ngoài với công việc còn dang dở. - Để con xúc cháo cho cô Linh như cô Linh vẫn làm cho con nhé. Mạnh chỉ để ý 2 tiếng cười bỏ lại phía sau lưng... Linh bàng hoàng không hiểu chuyện gì khi ra về Mạnh dúi vào tay cái phong bì dầy cộm. - Về phòng em hãy mở ra. Đặt vội chiếc xe đạp ngay ngắn ngoài cửa phòng Linh chạy ùa vào muốn mở ngay cái phong thư kia với đầy sự hồi hộp. - Linh ! Anh xin lỗi vì vô tình đọc trộm tin nhắn của gia đình gửi cho em khi màn hình điện thoại em không khoá. Anh hiểu hoàn cảnh và tâm trạng của em lúc này thế nào có lẽ vì giữa chúng ta có rất nhiều điểm chung. Anh cũng xuất thân trong 1 gia đình nông thôn nghèo, anh cũng từng có 1 người mẹ mắc bệnh hiểm nghèo, thời sinh viên anh cũng từng làm thêm để trang trải việc học hành và phụ giúp gia đình ... Hôm nay anh thấy em rất khác thường. Cả ngày mang tâm trạng lo âu và anh may mắn đọc trộm được những dòng tin nhắn đó ... Hãy cho anh là 1 người anh, 1 người bạn được chia sẻ với em lúc này. Em hãy xem như đây là tiền lương mà em ứng trước. Cố lên nha cô bé !!! Nước mắt cứ rơi mà Linh cũng không phân biệt được đó là những dòng nước mắt dành cho gia đình hay sự đồng cảm của Mạnh dành cho mình. Có lẽ đó là sự pha trộn của cả 2 dòng tâm trạng đó. Đúng 12 triệu. Số tiền mà bố Linh nói đang cần để làm phẫu thuật cho mẹ mà không biết kiếm đâu ra... - Dạ em cảm ơn! Giọng nói thật khẽ có phần ngại ngùng bắt đầu 1 ngày mới của Linh. Nhận lại 1 cái xoa đầu và nụ cười hiền hậu của Mạnh... 1 ngày kia cầm trên tay bức thư của bố Linh run rẩy đọc đi đọc lại từng câu từng chữ rồi ngồi lặng xuống chiếc ghế nhỏ như người mất hồn. - Em sao vậy? Mẹ em có chuyện gì à? - Dạ không anh. Mẹ em ổn rồi nhưng ... Đưa lá thư tay cho Mạnh. Cố dấu cảm xúc khi đọc bức thư nhưng trong Mạnh lúc này như ngàn lưỡi dao găm vào trái tim Mạnh. Vẫn nụ cười hiền hậu ấy : - Anh thấy tốt mà em. Mẹ em đã khỏe. Bố mẹ em lại tìm cho em 1 chàng trai và gia đình tốt. Tốt nghiệp xong đám cưới là phù hợp nhất rồi còn gì nữa. Chúc mừng em ! Lấy tay che đi những dòng nước mắt Linh chạy ù vào nhà vệ sinh. - Làm sao anh hiểu em được ! Ngồi bần thần Mạnh tự nói với mình. " Không phải là anh không hiểu mà là anh cố tình không hiểu thôi Linh. Anh đã cảm nhận được rất nhiều thứ thay đổi trong anh từ khi em xuất hiện nhưng anh không muốn đối diện với nó. 1 người đàn ông như anh làm sao dám sống với tình cảm thầm dành cho em từ đã rất lâu. Anh sợ, sợ cuộc sống phức tạp của mình không thể mang cho em 2 chữ hạnh phúc trọn vẹn. Và rồi anh cứ như vậy. Yêu trong sự im lặng, âm thầm. Em biết cũng được không biết thì càng tốt vì vốn dĩ tình yêu đó sẽ chẳng bao giờ đi đến đâu. Có những thứ nên để trong lòng không bao giờ nói ra sẽ tốt hơn phải không em ... " - Anh Mạnh em chưa muốn kết hôn lúc này, mặc dù em biết anh ấy là người tốt, gia đình anh ấy tốt nhưng em không thể chỉ vì như vậy mà xây dựng gia đình khi không có tình yêu. Giờ em phải làm sao anh? Em đang thấy cuộc sống hiện tại rất tốt. Mặc dù công việc ở đây chỉ là tạm thời nhưng em xem nó như 1 công việc thực sự. Em thực sự có được nhiều trải nghiệm cuộc sống khi làm việc cùng anh ... Em không muốn kết thúc điều đó. Anh có cách nào giúp em không ? Ánh mắt cầu cứu và câu hỏi của Linh như xé nát tâm can của Mạnh . Không phải là không có cách nhưng Mạnh sẽ không làm vậy. Mạnh không muốn làm tổn thương trái tim ngây thơ và bé bỏng của Linh. - Anh nghĩ trước hết em hãy cứ về nói chuyện với gia đình xem sao. Tạm thời anh sẽ tuyển 1 người thay thế em. Từ mai anh sẽ đăng tuyển nhân viên mới. Nhưng bất cứ lúc nào nơi đây vẫn luôn chào đón em trở lại. Lần đầu tiên Mạnh nắm chặt đôi bàn tay Linh như để truyền tải cái cảm xúc lúc này của mình. Khẽ gật đầu ngoan ngoãn. Linh bước tới quầy pha chế tiếp tục công việc của mình. Ngoài trời mưa đang rơi. Những giọt nước mưa rồi sẽ về biển cả theo cách của riêng nó ... Thân : Người khách trọ